MẸ ƠI I_icon12Để sử dụng đầy đủ chức năng của diễn đàn bạn hãy đăng ký thành viên để thực hiện được chức năng này nhé.
 MẸ ƠI I_icon12Các bạn sẽ được hòa mình vào mái nhà với những thành viên đến từ mọi miền Đất Nước.
 MẸ ƠI I_icon12Vuonyeuvn.com Rất hân hạnh là nơi đem đến cho bạn những phút giây YÊU THƯƠNG.
 MẸ ƠI I_icon12Chúc Các bạn có những phút giây thật vui vẽ

 MẸ ƠI I_icon12Để sử dụng đầy đủ chức năng của diễn đàn bạn hãy đăng ký thành viên để thực hiện được chức năng này nhé.
 MẸ ƠI I_icon12Các bạn sẽ được hòa mình vào mái nhà với những thành viên đến từ mọi miền Đất Nước.
 MẸ ƠI I_icon12Vuonyeuvn.com Rất hân hạnh là nơi đem đến cho bạn những phút giây YÊU THƯƠNG.
 MẸ ƠI I_icon12Chúc Các bạn có những phút giây thật vui vẽ

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang chủ  Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  


» Tuyển Moderator Thành Viên BQT Vườn Yêu VN

Diễn đàn hiển thị tốt nhất Với trình duyệt và FireFox... Dowload Tại Đây

Chào mừng Khách viếng thăm đã trở lại! Số bài viết của bạn: 3 Chúc Bạn Luôn Hạnh Phúc, Vui Vẻ Nhé.
Chúng ta cùng chào mừng bạn https://vuonyeu.forumvi.com/u183 là thành viên mới nhất tham gia diễn đàn.

Chúng ta hãy cùng nhau xây dựng cộng đồng Vườn Yêu lớn mạnh nhé...



Nếu đây là lần đầu tiên bạn tham gia diễn đàn, xin mời bạn xem phần Hỏi/đáp-Trợ Giúp để biết cách dùng diễn đàn.

Share
 

  MẸ ƠI

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
quangpro9xxxvn
Thành viên tiên tiến
Thành viên tiên tiến
quangpro9xxxvn

Kỷ Niệm Vui Kỷ Niệm Vui : dc thích 1 ng
Giới tính Giới tính : Nam
Zodiac Zodiac : Gemini

Cung Hoàng Đạo Cung Hoàng Đạo : Goat

Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 519
Điểm hiện có. Điểm hiện có. : 25933
Số người thích/Like Số người thích/Like : 16
Sinh Nhật. Sinh Nhật. : 07/06/1991
Ngày tham gia Ngày tham gia : 28/06/2012
Tuổi Đời Tuổi Đời : 32
Đến từ Đến từ : Hà Nội
Trình Độ Học Vấn Trình Độ Học Vấn : Đại Học
Hài Ước Hài Ước : £uôn £uôn

Châm Ngôn Sống Châm Ngôn Sống : thích Con đường vẫn phải bước tiếp, nếu không quên được thì cứ nhớ lấy nó, không thay đổi thì cứ chấp nhận nó, nếu không giành được thì hãy buông tay với nó, nếu không vứt bỏ được thì hãy trân trọng nó.

 MẸ ƠI Empty
Bài gửiTiêu đề: MẸ ƠI    MẸ ƠI Icon_minitimeFri Aug 31, 2012 11:11 am

Lưu Cương phạm tội cướp giật, bị ngồi tù đã một năm. Từ ngày bị vào tù, Lưu Cương chưa có ai đến thăm.

Nhìn những phạm nhân khác thỉnh thoảng lại có người tới thăm nom, còn
được người nhà mang đến bao nhiêu đồ ăn ngon, Lưu Cương nhìn thấy mà
thèm, liền viết thư cho mẹ để mẹ đến thăm, nhưng không phải vì thèm
những đồ ăn ấy mà vì Lưu Cương rất nhớ bố mẹ.

Sau khi gửi biết
bao nhiêu cánh thư nhưng không có bất cứ hồi âm nào, Lưu Cương hiểu, bố
mẹ đã bỏ rơi mình. Đau khổ và tuyệt vọng, Lưu Cương lại viết thêm một
bức thư nữa, nói là “ nếu bố mẹ không đến thăm con, bố mẹ sẽ mãi mãi mất
thằng con này.”. Đây hoàn toàn không chỉ là lời nói suông, những phạm
nhân bị vào tù do tái phạm đã không ít lần lôi kéo anh vượt ngục. Nhưng
Lưu Cương vẫn chưa hạ được quyết tâm, nay bố mẹ không còn thương xót,
đoái hoài đến mình, thì còn gì để lo lắng, vấn vương nữa?

Hôm
ấy trời lạnh đến buốt da buốt thịt. Lưu Cương đang bàn bạc với mấy “đại
ca đầu trọc” về chuyện vượt ngục thì có người gọi giật lại: “Lưu Cương,
có người đến thăm!” Là ai được nhỉ? Bước vào phòng thăm tù nhân, Lưu
Cương đứng sựng lại, là mẹ! Một năm không gặp, trông mẹ thay đổi nhiều
đến mức con trai mẹ không nhận ra. Mẹ mới hơn 50 tuổi mà tóc đã bạc
trắng đầu, lưng mẹ còng như con tép nhỏ, người mẹ gầy gò quá, bộ quần áo
mẹ mặc đã sờn rách. Mẹ đi chân trần hằn cáu bẩn và loang lổ vết máu.
Bên cạnh mẹ là hai chiếc bao tải cũ.

Hai mẹ con cứ thế đứng
nhìn nhau. Chưa kịp đợi Lưu Cương mở lời, nước mắt mẹ đã trực trào từ
đôi mắt mờ đục. Mẹ vừa giơ tay lên quệt nước mắt, vừa nói: “Tiểu Cương
à, mẹ nhận được thư con, con đừng trách bố mẹ nhẫn tâm. Thực sự là không
có thời gian đi được con ạ. Bố con…lại ngã bệnh, mẹ phải chăm sóc bố
con, đường lại xa xôi….” Đúng lúc ấy, có anh quản giáo bưng đến cho mẹ
Lưu Cương một bát mỳ trứng còn nóng hổi, nhiệt tình nói: “Bác ăn đi cho
nóng rồi lại nói chuyện tiếp ạ.” Mẹ Lưu Cương vội đứng dậy, xoa xoa tay
lên người, nói: “Thế này sao được”. Quản giáo đặt bát canh vào tay mẹ
Lưu Cương, cười, nói: “Mẹ cháu cũng tầm tuổi bác, mẹ ăn một bát mỳ trứng
của con trai không được sao?” Mẹ Lưu Cương không nói gì nữa, cúi đầu ăn
“sụp soạp”. Bà ăn một cách ngon lành như mấy ngày chưa được miếng cơm
nào vào bụng.

Đợi mẹ ăn xong, Lưu Cương nhìn xuống đôi chân
sưng đỏ, nứt bao vết máu của mẹ, xót xa hỏi: “Mẹ, chân mẹ sao thế? Giầy
của mẹ đâu rồi ạ?” Chưa kịp đợi mẹ trả lời, quản giáo liền tiếp lời: “Vì
bác đi bộ nên mới thế, giầy của bác đã bị rách từ trước rồi.”


Đi bộ sao? Từ nhà đến đây phải mất ba bốn trăm dặm, hơn nữa đoạn đường
núi rất dài! Lưu Cương từ từ cúi người xuống, khẽ xoa lên đôi chân của
mẹ: “Mẹ ơi, sao mẹ không bắt xe tới? Sao mẹ không mua giầy mới?”

Mẹ vội thu chân vào, nói: “Sao phải bắt xe chứ, đi bộ cũng tốt mà”, mẹ
thở dài, “Năm nay lợn bị dịch, mấy con lợn ở nhà đều chết hết, vụ mùa
năm nay thu hoặch cũng kém, còn bố con…..đi khám bệnh…..cũng tốn bao
nhiêu tiền…….Bố con mà khỏe thì bố mẹ đã đến thăm con lâu rồi, đừng
trách bố mẹ con nhé.”

Anh quản giáo lau nước mắt, lặng lẽ rời đi. Lưu Cương cúi đầu hỏi: “Thế bố con đỡ hơn chưa mẹ?”

Lưu Cương đợi mãi không thấy mẹ trả lời, vừa ngẩng đầu lên đã thấy mẹ
đang lau nước mắt, mẹ nói: “Cát bụi hết cả vào mắt i, con hỏi bố con à?
Bố con sắp khỏi rồi…..Bố con bảo với mẹ là nói với con là đừng lo gì cho
ông ấy, cố gắng mà cải tạo con ạ.”

Thời gian thăm phạm nhân đã
hết. Quản giáo đi đến, trong tay cầm một ít tiền, nói: “Bác à, đây là
chút tấm lòng của quản giáo chúng con, bác không thể đi chân trần về
được bác à, nếu không, Lưu Cương sẽ đau lòng lắm ạ!”

Mẹ Tiểu
Cương xua tay, nói: “Sao thế được, con bác vẫn còn ở đây, các cháu cũng
đủ vất vả lắm rồi, bác còn cầm tiền của các cháu thì tổn thọ cho bác
lắm!”

Anh quản giáo run run giọng nói: “Phận làm con đã không
những không cho bố mẹ được hưởng phúc, lại bắt bố mẹ già cả phải lo lắng
suy nghĩ, để bác đi chân đất mấy trăm dặm đến đây, nếu lại để bác đi
chân trần về, thì thử hỏi người con này có còn là người nữa không bác?”

Lưu Cương không thể nói lại được gì, hét như xé giọng: “Mẹ!” Sau đó
không nói thêm gì nữa, bên ngoài cửa sổ là tiếng khóc thút thít, anh
quản giáo phải lùa đám phạm nhân đang lao động cải tạo ra chỗ khác.

Lúc này, có một người giám ngục bước vào phòng, cố tình lảng sang chủ
đề khác: “Thôi đừng khóc nữa, mẹ đến thăm con trai là chuyện vui, đáng
ra phải cười mới đúng, để tôi xem bác mang đồ gì ngon đến nào.” Vừa nói,
người giám ngục vừa cầm ngược bao tải xuống. Mẹ Lưu Cương không kịp
chặn lại. Mọi thứ ở trong bao rơi ra ngoài. Ngay lúc ấy, tất cả mọi
người có mặt đều lặng người đi.

Bao tải thứ nhất bị rơi ra,
toàn là bánh bao, bánh nướng bị nứt toác thành bốn, năm mảnh, cứng như
đá, không cái nào giống cái nào. Không cần nói cũng biết đây là đồ mẹ
Lưu Cương đi ăn xin trên đường. Mẹ Lưu Cương lúng túng, hai tay túm lấy
góc áo, nói: “Con ạ, đừng trách mẹ đã làm như vậy, quả thật là ở nhà
không còn thứ gì có thể mang đi được nữa….”

Lưu Cương hình như
không nghe thấy gì, chỉ chăm chăm nhìn vào chiếc bao tải thứ hai, đó là
một hộp tro cốt! Lưu Cương đứng ngẩn người, hỏi: “Mẹ, đây là cái gì thế
mẹ?” Mẹ Lưu Cương thất thần, hốt hoảng, giơ tay ra ôm chặt lấy chiếc
hộp: “Không….không có gì đâu con…..” Lưu Cương giành lấy như phát điên,
toàn thân run lên bần bật: “Mẹ, đây là cái gì?!”

Mẹ Lưu Cương
ngồi phệt xuống như người mất hết sức lực, mái tóc bạc khẽ lay động. Một
lúc sau, bà mới gắng gượng, nói: “Đấy là…bố con! Vì gom góp tiền đến
thăm con, bố con đi làm quần quật không kể ngày đêm, bố con bị ngã gục
vì suy nhược. Trước khi chết, ông ấy nói khi còn sống không đến thăm con
được, ông ấy rất buồn, sau khi chết nhất định phải đưa ông ấy đến thăm
con, ông ấy muốn nhìn con lần cuối…”

Lưu Cương gào lên một
tiếng như xé lòng xé ruột: “Bố, con sẽ thay đổi…” Nói rồi, anh quỳ sụp
xuống, va mạnh đầu xuống đất. Bên ngoài phòng thăm phạm nhân, phạm nhân
lần lượt quỳ rạp xuống đất, tiếng khóc thảm thiết vang đến tận đến trời
xanh...

_________________________________

“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy, cha che chở đời con
Ai còn mẹ - xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe con”.

(Lời dạy của Đức Phật)
Về Đầu Trang Go down
xuyenchi
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên
xuyenchi

Kỷ Niệm Vui Kỷ Niệm Vui : co nhieu tien
Giới tính Giới tính : Nữ
Zodiac Zodiac : Leo

Cung Hoàng Đạo Cung Hoàng Đạo : Pig

Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 424
Điểm hiện có. Điểm hiện có. : 704
Số người thích/Like Số người thích/Like : 6
Sinh Nhật. Sinh Nhật. : 22/08/1995
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/07/2012
Tuổi Đời Tuổi Đời : 28
Đến từ Đến từ : Triệu Phong - Quảng Trị
Trình Độ Học Vấn Trình Độ Học Vấn : 11/12
Hài Ước Hài Ước : vui

Châm Ngôn Sống Châm Ngôn Sống : Không thương...Không nhớ...Không mơ mộng
Không buồn...Không chán...Lệ không rơi
Không yêu ai cả...Lòng băng giá
Không nhớ ai cả...Hồn tự do

 MẸ ƠI Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: MẸ ƠI    MẸ ƠI Icon_minitimeSat Sep 01, 2012 7:21 pm

THƠ VỀ MẸ


Thuở cỏn con, con nằm bên mẹ
Đầu rúc vào lòng, con ấm lắm mẹ ơi
Con thương mẹ đêm ngày tần tảo
Thức đêm dài mẹ may áo cho con

Gió đồng nội trưa hè nắng nóng
Mẹ ngồi khom nhổ cỏ một mình
Mưa đêm lạnh mẹ ngồi lo lắng
Lo cho con yên giấc cơn đau

Con vui sướng khi được ôm lưng mẹ
Mỗi lần mẹ về với chị em con
Đem cho con muôn điều hạnh phúc
Mẹ vẫn luôn nghĩ về chúng con

Thuở thiếu thời con không nghe lời mẹ
Để mỗi lần mẹ đánh con đau
Tuổi nhỏ bồng bột chưa biết nghĩ
Giờ lớn khôn con cố học hành

Con sẽ bay cao bay xa mãi
Tìm đến ánh sáng của tương lai
Tìm ra người bạn con mong ước
Giữ mãi hình mẹ ở trong con

Đảm việc nhà lo toan việc nước
Xây gia đình giữ hạnh phúc cho con
Con muốn tìm, muốn gặp người bạn đó
Người bạn như mẹ, mẹ của con

Xa cha mẹ, chúng con lên thành phố
Nhớ tuổi thơ mẹ nhắc con học hành
Mẹ làm lụng chúng con mong giúp mẹ
Nhưng mẹ chỉ cười “học đi con”

Mẹ đã cho con nhiều hạnh phúc
Dạy cho chúng con biết điều hay
Mẹ cũng chăm con từng giấc ngủ
Mỗi lần con về bên mẹ, mẹ ơi!

Con muốn ở bên mẹ như thuở bé
Cảm nhận tình thương mẹ dành cho con
Thoải mái từng giờ trong hạnh phúc
Bên mẹ, gia đình, giấc ngủ ngon.

Hoàng Long
2000
Về Đầu Trang Go down
 

MẸ ƠI

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Yêu Truyện. :: Truyện Sưu Tầm. :: Truyện Ngắn-
Social bookmarking
Social bookmarking reddit      

Bookmark and share the address of on your social bookmarking website
Top posters
amina_dung (1180)
 MẸ ƠI Vote_lcap1 MẸ ƠI Voting_bar1 MẸ ƠI Vote_rcap1 
Admin (1083)
 MẸ ƠI Vote_lcap1 MẸ ƠI Voting_bar1 MẸ ƠI Vote_rcap1 
ngoc_nhi (1040)
 MẸ ƠI Vote_lcap1 MẸ ƠI Voting_bar1 MẸ ƠI Vote_rcap1 
quangpro9xxxvn (519)
 MẸ ƠI Vote_lcap1 MẸ ƠI Voting_bar1 MẸ ƠI Vote_rcap1 
xuyenchi (424)
 MẸ ƠI Vote_lcap1 MẸ ƠI Voting_bar1 MẸ ƠI Vote_rcap1 
cuncon_cute947 (189)
 MẸ ƠI Vote_lcap1 MẸ ƠI Voting_bar1 MẸ ƠI Vote_rcap1 
ckip_sieuquay (156)
 MẸ ƠI Vote_lcap1 MẸ ƠI Voting_bar1 MẸ ƠI Vote_rcap1 
thạch anh (113)
 MẸ ƠI Vote_lcap1 MẸ ƠI Voting_bar1 MẸ ƠI Vote_rcap1 
copesieuway_tp (84)
 MẸ ƠI Vote_lcap1 MẸ ƠI Voting_bar1 MẸ ƠI Vote_rcap1 
phiden_catxtoro (45)
 MẸ ƠI Vote_lcap1 MẸ ƠI Voting_bar1 MẸ ƠI Vote_rcap1 
Bài mới Trang chủ
Vuonyeuvn.com © 2012-20113, The best love letter
Được tổ chức bởi Forumotion Powered by PHPbb2
Điều Hành Bởi Cái Hữu Thanh và BQT.