ckip_sieuquay Điều hành viên.
Kỷ Niệm Vui : không có Giới tính : Zodiac :
Cung Hoàng Đạo :
Tổng số bài gửi : 156 Điểm hiện có. : 178 Số người thích/Like : 0 Sinh Nhật. : 24/05/1996 Ngày tham gia : 26/09/2012 Tuổi Đời : 27 Đến từ : hà nội 1 Trình Độ Học Vấn : học sinh Hài Ước : không biết
Châm Ngôn Sống : Đơn giản tớ là "Thần Vương Tiên Anh"
Không khóc không buồn chọn cười là hạnh phúc.
Sống vui vẻ không bon chen với đời
| Tiêu đề: Nắm vững thời gian Sat Nov 03, 2012 1:06 pm | |
| Trước kia có một người khách bộ hành, một mình đy trong rừng rậm hoang dã, đột nhiên có một con voi hung dữ đuổi theo, người đó liền vội vàng bỏ chạy. Chạy mãi, chạy mãi, anh ta đột nhiên nhìn thấy trước mặt có một kái giếng, tới gần nhìn xuống, miệng giếng lại có một sợi dây leo dẫn xuống đáy. Anh ta liền bám theo sợi dây tụt xuống.
Vừa mới thở phào nhẹ nhõm thỳ anh ta lại phát hiện dưới đáy giếng có 4 kon rắn độc, miệng nhe nanh, phun nọc lao về phía mình, định leo lên thỳ nhìn thấy ở phía trên không biết bao nhiêu là chuột đen, chuột trắng đang ra sức gặm đứt sợi dây.
Thực tiến thoái lưỡng nam, đúng lúc đó thỳ có dòng mật rơi vào miệng khiến anh ta quên mất hoàn cảnh khó khăn trước mắt...
Người du khách là khach qua đường của thế giới này, rừng rậm hoang dã chỉ thế giới của mê hoặc, dây leo là sinh mệnh của kon người, đáy giếng là địa ngục, tử vong; bốn con rắn độc là: đất, nước, gió, lửa cấu thành; nọc độc của rắn tượng trưng cho bệnh tật, phiền não; chuột trắng và đen tượng trưng cho một ngày sáng và tốt; mật ngọt tượng trưng cho khoái lạc tạm thời của kon người trên thế gian.
Câu chuyện này ngầm ám chỉ: chúng ta đều bị vô thường truy đuổi, chịu mê hoặc mà cảm thấy đau khổ, ngược lại vì khoái lạc nhất thời mà quên đy mất hiện tại phải đối mặt, ở trong cái không biết đó là gần kề tử vong.
Đích thực một đời kon người là hư ảo, cho dù bạn có dưỡng sinh thế nào, rút cục cũng khó tránh khỏi tử vong, lám thế nào để không phải sống trong hư vọng? Chỉ có thể luôn luôn cố gắng tận dụng thời gian, cố gắng càng thêm cố gắng.
Mây trắng bay, dần dần che lấp ánh mặt trời, nhưng ngược lại mặt trời vẫn sáng lạn, cũng giống như sinh mệnh lúc này bị che lấp. Khoảnh khắc mất đy, rốt cục là trên thế gian mang lại những gì, đó là vấn đề của người nhẫn lại tìm tòi. Nhưng ngược lại không nên thương cảm, để nó đy qua, càng chớ quên khích lệ tương lai, cho mình cơ hội để tỉnh ngộ nắm vững, thời gian, tận dụng kon đường của người đời trong cuộc sống này. |
|