amina_dung Quản Trị Viên
Kỷ Niệm Vui : ko có Giới tính : Zodiac :
Cung Hoàng Đạo :
Tổng số bài gửi : 1180 Điểm hiện có. : 27334 Số người thích/Like : 22 Sinh Nhật. : 15/10/1996 Ngày tham gia : 31/03/2012 Tuổi Đời : 27 Đến từ : Tây ninh. Trình Độ Học Vấn : 10/12 Hài Ước : tuỳ lúc
Châm Ngôn Sống : Sống để khóc, sống để biết buồn, sống để biết một lần vui, sống để được yêu, sống để biết yêu, và sống để chờ đợi.........
| Tiêu đề: Quyền biết là Mình được yêu mến Sun Nov 04, 2012 7:27 pm | |
| Quyền biết là Mình được yêu mến
- Cậu đúng là đồ ngốc, ngốc, ngốc!!! Tui out đây, ko thèm nói chuyện với kẻ ngốc! Con bé sign out đột ngột, bỏ lại thằng bé ngồi "ngơ ngác”. Mà nào có phải Quân đã phạm tội tày trời gì cho cam. Chỉ vì nó đã (dại dột) mon men hỏi: - Nghe nói Hân đang "củm” hở? Tên nào xấu số dzậy? hie hie… Chỉ có vậy thui. Thế rồi tự nhiên bị mắng một tràng "kẻ ngốc” rồi out là sao? Là sao??? "Kẻ Ngốc: mãi mê đập đập quả bóng trên sân nhưng đầu thì vẩn vơ nghĩ. Thật chẳng hiểu nổi bọn con gái ra sao nữa, phức tạp! Mà thật ra thì Quân cũng đã chợt nghĩ ra "cái gì đấy”. Cái điều ẩn trong câu nói giận dỗi của Hân. Nhưng rùi nó vội xua tay, đuổi cái ý nghĩ đó cuốn gói khỏi đầu ngay tức khắc. "Không phải thế đâu. Làm gì có chuyện đó! Làm sao mà thế được! hahaha (Cười haha mà trán vã mồ hôi!!!>.<) Hấp! Qủa bóng bay lên nhẹ nhàng và… nhẹ nhàng rơi ra ngoài! Khỉ thật, ném 10 thì hỏng 7. Hôm nay không phải là ngày suôn sẻ rùi! - Ố hohoho… hắn hỏi mày thế à? Thật tao không thể hiểu nối Cái thằng trông cũng thông minh sáng láng, giải toán như điện. Thế mà cũng có lúc thiếu I-ốt trầm trọng! – Nhỏ bạn thân lăn ra cười, nhận xét. Nhỏ Hân ôm con Mashi to oạch, nện vào đầu bạn thân, cào nhào: - Mày nói gì với hắn mà hắn lại hỏi thế hở? - À, tao chỉ bảo là Hân dạo này đang "cảm”. Hắn hỏi ngay, có vẻ sốt sắn lắm. Tao bảo, đấy là một kẻ cao to, đẹp zai, thông minh, sáng láng mà sáng nào hắn cũng gặp. Mà mày nghĩ coi, sáng nào trước khi đi học mà chẳng phải soi gương chải đầu?!! - Ặc ặc…!!! – Nhỏ Hân với lấy ocn Kitty (cũng to oạch) nhắm ngay mục tiêu (cũ). - Ấy… mày cứ bình tĩnh đê! Ngay khi nói xong, tao hối hận ngay vì đã dùng cụm từ "thông minh sáng láng” để miêu tả. Mày biết không, hắn hớn hở: "A, vậy thì không phải thằng nào lớp mình phải hông? Trừ tui ra, có ai đủ tiêu chuẩn ấy đâu, hehe…”. Haizzz, ngốc đến … pó tay! (Thở dài đầy tâm trạng).. Cái Hân là … con gái, mà Bạn Thân cũng là con gái lun! Có lẽ vì thế mà cả 2 không hề biết một sự thật rằng: đôi khi con trai chải đầu mà hoàn – toàn – không – cần – phải… soi gương!!!
- Hey! - … (tránh qua 1 bên, định đi tiếp) - Này! - … (lại tránh sang bên kia) - Nè! Mình xin lỗi! – Con Trai lại tiếp tục bước chắn ngang trước mặt Con Gái thì thào vẻ nghiêm trọng. - Chuyện gì đâu? (Ngó lơ) - Thì chuyện hôm trước í! (vặn vẹo khổ sỡ). Tui lỡ miệng gọi "người í” của ây là "kẻ xấu số”. Thật ra tui biết người mà ấy đã "kết” thì chắc chắn phải thông minh cực kỳ, manly ngây ngất… - Không, hắn chẳng thông minh lắm đâu! Mà thật ra, tui đâu có giận gì đâu nào?! Sau lần đó, Bạn Thân còn ra tay giúp Con Gái "cài cắm” thêm 1 vài lần nữa. Để làm sao cho Con Trai hiểu rằng, người mà con gái rất đỗi quý mến thật ra chính là… "người – mà – ai – cũng – biết – là – ai – đấy!!! Chẳng hạn như cái lần nó đang ăn thì Y!M thông báo: "Quân ngố is now online”. Bạn thân búng tay cái choách, nuốt nôt miếng xoài rùi vớ lấy keyboard: - Quân, ông có muôn biết người mà cái Hân quý thật ra al2 ai không? - Ai? – Quân hỏi, kèm cái icon toe toét. - Một kẻ "Nam, cao 1m67, nặng 54 kg, thân hình hoàn toàn bình thường. Đề nghị chú ý giữ sức khỏe”. Bạn thân nháy cái máy cân điện tử, cười ngặt ngẻo. - Hehe, bà còn thiếu 2 chữ "Cám ơn”! - Dạ vâng! Đề nghị chú ý giữ sức khỏe, cám ơn! Được chửa tên kia? – Bạn thân lạch cạch gõ, cú điên. Cái thằng quái này! - Hoho, thế thì thằng bé đó "thấp bé nhẹ cân” hơn tui roài! Hôm nọ tui mới đi cân nhá: 1m73, 58kg. Chuẩn chưa?! - Ặc ặc… - Bạn Thân với lấy điện thoại, bấm lia lịa: "Hân, có lần mày bảo tao thằng Quân cao 1m67, nặng 54 kg còn gì? Phải hông? Sao? Cân đo từ cái hồi viết đơn đăng ký học nghề á hả… Bỏ xừ!... À không, không có gì đâu. Cúp máy đi…” Con Gái quên mất là con Trai tuổi này lớn rất nhanh.
- Thôi đi mày ơi! – Hân cuộn tròn trên tấm crap, dụi dụi đầu vào cái gối ôm có hình con cá sấu xanh lè trong phòng Bạn Thân. - Ơ, sao lại thôi? Chẳng phải chính mày đã bảo là mỗi người đều có quyền biết là mình được yêu mến sao? - Ừ thì… Tao có nói thế thật! Nhưng rồi tao nhận ra rằng, tao yêu mến Quân hoàn toàn không phải vì muốn tao và bạn í trở thành "một đôi”, hay một cái gì đó hoành tráng tương tự. Chỉ đơn giản là yêu mến, không để làm gì và cũng chẳng vì sao cả. Là một yêu mến rất – nguyên – thủy, thế thôi! Và… tao cũng không nhất thiết phải đính cho nó một – cái – tên, rồi bắt Quân chấp nhận cái – tên – đó. - Thế nghĩa là…? - Quân và tao thân nhau hơn trước. Tao quý Quân và biết Quân cũng quý tao. Thế là đủ!
Cùng lúc ấy ở sân bóng rổ, có hai thằng bé "thông minh sáng láng” đang ngồi, quả bóng da cam xoay xoay trong tay đầy "băng khoăng”… - Nghĩa là mày đã biết chắc người cái Hân "thix” là mày? - Ừhm… Không phải ngay từ đầu, nhưng đại loại là tao đã biết. - Thế… mày thấy sao? - Tao và Hân bây giờ có thể gọi là bạn thân. Hân rất dễ thương, và tao thật sự thích chơi thân với Hân. - Thế thì tốt quá rùi còn gì?! - Ừ, biết thế! Nhưng tao thấy tiếc nếu đem tình bạn đang rất "kool” này đổi lấy một thứ… "gì đó” khác. Ừm, thôi mày ơi, cứ thế này đi. Hân quý tao và tao cũng quý Hân. Thế là đủ! Và thằng bé "cao 1m73, nặng 58kg” cười toe…
|
|