amina_dung Quản Trị Viên
Kỷ Niệm Vui : ko có Giới tính : Zodiac :
Cung Hoàng Đạo :
Tổng số bài gửi : 1180 Điểm hiện có. : 27334 Số người thích/Like : 22 Sinh Nhật. : 15/10/1996 Ngày tham gia : 31/03/2012 Tuổi Đời : 27 Đến từ : Tây ninh. Trình Độ Học Vấn : 10/12 Hài Ước : tuỳ lúc
Châm Ngôn Sống : Sống để khóc, sống để biết buồn, sống để biết một lần vui, sống để được yêu, sống để biết yêu, và sống để chờ đợi.........
| Tiêu đề: Mưa và nỗi nhớ Wed Apr 10, 2013 6:47 am | |
| Mưa và nỗi nhớ
Anh đến rồi đi bất chợt như cơn mưa, để lại trong lòng tôi bao vết rạn nứt.
Mưa bụi thổi bay đi cái ấm áp của những ngày qua, để lại trong lòng người bao ngổn ngang. Tôi khẽ bước những bước chậm trên con đường dài rợp bóng cây. Heo hút. Một mình đối diện với quá khứ.
Ở nơi này, dưới cơn mưa mùa hạ xối xả, tôi đang loay hoay không biết tìm nơi nào chú ẩn thì có tiếng gọi:
- Lại đây nào cô bé.
Tôi chạy theo anh tới một góc lều nhỏ ven đường, lòng dạy lên bao cảm xúc. Ánh mắt anh trong chiều mưa ấy theo em cho đến tận ngày hôm nay. Anh đến rồi đi bất chợt như cơn mưa ấy, để lại trong lòng người con gái bao vết rạn nứt khó liền.
Tôi nhận ra sự hiện diện của anh trong trái tim mình… (Ảnh minh họa) Tôi thích cái nồng nàn mà dịu dàng, ngọt ngào mà thanh mát của hoa mộc. Thích cái mỏng manh trong từng cánh hoa. Cái dáng nép mình vào kẽ lá, nửa như e ấp, nửa như gọi mời bằng mùi hương thanh tao, tinh khiết. Tôi vẫn kể cho anh nghe những câu chuyện trong những chùm hoa ấy. Bất chợt anh dừng xe lại bảo tôi đứng chờ rồi sang đường mua cây hoa. Lúc quay lại anh khẽ mỉm cười vẫy tôi tràn đầy hạnh phúc. Cái giây phút hạnh phúc ấy bị xé tan khi chiếc xe cướp mất anh khỏi tay tôi mãi mãi. Mưa nhòe đầy trong mắt, tôi vội lao người nhanh khỏi con phố nhỏ, bỏ lại sau lưng bóng dáng anh đang cố đuổi theo tôi vẫy gọi.
Những ngày mưa, những bông hoa mộc vẫn nở đều khoe sắc. Tôi thích ngắm chúng sau những trận mưa tầm tã, xối xả. Dường như chúng càng đẹp hơn, đầy sức sống và tôi nhận ra sự hiện diện của anh trong trái tim mình. Tôi bước vào nhà, khẽ đẩy cánh cửa phòng, đứa bé ôm choàng lấy tôi hí hửng đòi đi chơi. Tôi khẽ cười, lại ngắt những chùm hoa mộc nhỏ li ti, thơm dịu dắt bé đi thăm một người bạn.
|
|