amina_dung Quản Trị Viên
Kỷ Niệm Vui : ko có Giới tính : Zodiac :
Cung Hoàng Đạo :
Tổng số bài gửi : 1180 Điểm hiện có. : 27334 Số người thích/Like : 22 Sinh Nhật. : 15/10/1996 Ngày tham gia : 31/03/2012 Tuổi Đời : 27 Đến từ : Tây ninh. Trình Độ Học Vấn : 10/12 Hài Ước : tuỳ lúc
Châm Ngôn Sống : Sống để khóc, sống để biết buồn, sống để biết một lần vui, sống để được yêu, sống để biết yêu, và sống để chờ đợi.........
| Tiêu đề: Hãy cho quá khứ ngủ yên! Mon Aug 06, 2012 9:10 pm | |
| Tôi đã cho quá khứ ngủ yên rồi bạn ạ.............!
Bạn từng cho tôi rất nhiều kỹ niệm đẹp, trong sáng, thơ ngây,... nhưng lại rất mong manh và dễ vỡ. Có lẽ bạn không hiểu vì sao tôi nói như vậy nhưng nếu bạn là tôi bạn sẽ hiểu. Bạn biết không, tôi không dám xưng “ tao”gọi “mày” như hôm qua nữa, cách gọi đó quá thân thiết cô bạn ạ! Tôi muốn một lần là người xa lạ với bạn, đơn giản vì tôi không còn là con bé ngốc nghếch ngày hôm qua nữa. Tôi đã dùng vài tiếng đồng hồ, vài giây suy tư, và muôn trùng câu hỏi để hiểu rằng “ trong tình bạn không có sự lợi dụng”. Khi nói trắng ra như vậy, tôi mong bạn hiểu một điều là tôi đã thực sự rất ngốc trong thời gian qua. Tôi tự cười bản thân mình nhưng tôi vẫn tôn trọng bạn. Bạn là người thẳng thắng nhưng nhút nhát, bạn có thể nói ra cái sai của người khác một cách rạch ròi nhưng bạn lại không dám đối diện với sai lầm đó để sữa chữa. Chính vì như vậy bạn như cái bóng lưu mờ trong lớp. Tôi ngồi gần bạn, hiểu tính cách của bạn, chơi chung với bạn, chia sẽ những niềm vui và nỗi buồn với bạn, nhưng tôi lại không thể nào đi sâu được vào con người thực chất của bạn. Tôi nên nói gì đây nhỉ? Bạn là con người có vỏ bọc khá dày và dẽo. Khi tôi biết mình là con rối bị bạn lợi dụng, trái tim tôi vỡ ra, tưởng chừng như máu đang đong dần lại, lạnh buốt. Từng dây thần kinh như ngưng trệ đến vài phút đồng hồ, tay vô thức nắm chặt lại. Tôi rất muốn, rất muốn bước ra đánh bạn một cái để thỏa mãn sự tức giận của mình. Thế nhưng tôi không thể, vì lúc ấy tôi vẫn nghĩ bạn là bạn của tôi, tôi tin rằng mình đang nghe nhầm hoặc đang hiểu lầm bạn. Dù nghĩ vậy nhưng ngực tôi vẫn cảm thấy nặng nề, tôi bước ra về cố ngăn dòng nước mắt đang chực chờ trên mi mắt như chỉ cần động một chút là nó sẽ rơi xuống....nên tôi nói tình bạn chúng ta mong manh là vậy! Hôm sau tôi vào lớp ngồi, và dự định sẽ nói chuyện rõ ràng với bạn. “Có thật là bạn chỉ vì mục đích riêng mà tiếp cận tôi?”.NGhĩ đến đây lòng không khỏi nhói lên một cái...tê tái...Bạn ngồi vào lớp rồi mà tôi không dám mở miệng, bạn vẫn nói chuyện với tôi một cách bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra cả. Tôi sợ câu trả lời của bạn là đúng, sợ nhìn ánh mắt tội lỗi của bạn, và sợ trái tim mình bị tổn thương nặng nề. Tôi học bài mà tâm hồn lơ lững tận nơi đâu, tôi nhìn ra cửa sổ nơi vài lần tôi và bạn ngắm những nhành hoa bằng lăng tím, kể nhau nghe những âm thầm của cuộc sống gia đình, anh chị. Nhành hoa bằng lăng vẫn tím màu trinh nguyên, khoe sắc dười ánh mặt trời rực lửa, gió khẻ đưa những cánh hoa rơi lã tả bay cả vào trong lớp. Tôi lại nhìn bạn, vẫn là nét tinh nghịch, vẫn là nụ cười tươi sáng như cánh hoa mười giờ...nhưng lòng tôi lại tự hiểu đằng sau cái vẻ thiên thần đó là một tâm hồn nhiễm bụi. Với bạn tôi có gì để đáng lợi dụng cơ chứ? Tôi đã im lặng vì tôi muốn cho bạn một cơ hội, tôi không thể chỉ vì một sai lầm mà đánh mất tình bạn trong sáng ấy. Với tôi nó thật sự trong sáng lắm và có lẽ sẽ chẳng bao giờ tôi quên được từng có một cô bạn vì tôi mà lo lắng.... dù cho sự lo lắng ấy là giả tạo... Cánh hoa bằng lăng lại rơi trên vở tôi hòa với màu mực tím, đó là biểu tượng tuổi học trò đấy ắp những kỹ niệm hồn nhiên, nhí nhảnh. Đã có những con tàu mang tên tình bạn đi đến bến bờ nó mong muốn và, cũng co những tình bạn chỉ là lãng khách bám trụ vào con thuyền lênh đênh đầy sóng dữ. Tình bạn của tôi và bạn liệu là con tàu hạnh phúc hay con tàu mang tên “dang dỡ”? Bạn có trân trọng tình cảm này không? Nếu có thể tôi muốn hỏi bạn một lần duy nhất, nhưng cơ hội đó vốn là không có. Bạn thực sự đã làm tâm hồn tôi vụn nát thành từng mãnh vụn, khiến nước mắt tôi không cỏn rưng rưng nơi khóe mắt, mà nó đã thực sự rơi như cơn mưa phùn trên cánh thảo nguyên mênh mông. Bạn đã làm lụi tắt một hy vọng vốn mõng manh nhen nhóm trong trái tim gần 3 tháng. Tôi cứ ngỡ còn có thể nếu kéo được nhưng...... lúc này tôi chợt nhận ra mình quá ngây thơ rồi ! Chính tai nghe bạn nói, chính mắt nhìn con người thật của bạn, chai sần rồi bạn nhỉ? Trái tim cứ ngỡ sẽ đau nhói lên, sẽ chạy lại cho bạn một trận về con người tàn nhẫn của bạn. Thế nhưng tôi chỉ im lặng, quay mặt đi mặc cho cơn gió nếu kéo lại tà áo dài phất phới. Tôi bật cười, nước mắt thắm môi mằn mặn, giọt nước mắt cuối cùng cho một tình bạn đơn phương. Từ lúc đó tôi tự nhủ, chẳng có gì còn có thể nếu lấy được nữa. Tôi chạy nhanh ra cánh đồng cỏ, nơi ánh nắng chói chang đang thêu rụi từng tế bào sống. Trong tâm trí tôi lại hiện lên đôi bạn thân chạy hớn hở trên cánh đồng thơm mùi cỏ dại, nắng rung rinh nhảy múa trên những cành hoa, những cung bậc lung linh như một bản nhạc đầy màu sắc, một bức tranh không nhiệm bụi trần. Rồi bây giờ, ngoài cánh đồng ngày xưa nhưng nắng chỉ làm nước mắt tôi rơi nhiều hơn, môi cắn chặt, tôi hét lên giữa một buổi trưa đầy nắng nóng! Hãy cho quá khứ ngủ yên! Tôi chợt nghe trong lời thì thầm của gió, một lời nói vang từ sâu trong trái tim mình. Hãy cho quá khứ của một tình bạn ngủ yên rồi ta sẽ thấy giấc ngủ kia đầy diệu dàng. Tôi bước đi, ra khỏi cánh đồng đầy những kỹ niệm, đôi mắt hướng về phía đông nơi ngày mai mặt trời từ đó sẽ chiếu sáng muôn vật. Tình bạn ngủ yên, quá khứ phai phôi, rồi ngày mai tôi sẽ tìm được một thứ quý giá hơn một tình bạn đầy lọc lừa gian dối. Theo bước tôi đi, có lay theo từng nhịp gió...quá khứ về trong tôi rồi lại ngủ yên!
Sẽ có một thảo nguyên đầy cỏ dại Một đôi bạn thân chạy nhảy tung tăng Có trời xanh mây che vầng dương sáng Đỉnh mộng mơ rồi thành mộng ảo thôi
Sẽ có một mùa đông không cơn gió lạnh Nắng thôi tô thắm sắc cỏ mong manh Cây đu qua, bằng lăng khoe màu tím Sắc học trò, tình bạn sẽ đẹp tươi
Sẽ có ngày mai nụ cười ta dần tắt Bên cạnh nhau là gió thổi cô đơn Ai nắm tay, ai sẽ còn giữ lại Bờ vai hiền mãi mãi ta chia xa
Sẽ có lúc tình bạn ta dang dỡ Vì thơ ngây, vì đôi mắt lệ rưng Còn đâu nữa mùa xuân mùa diễm lệ Mắt mệt nhoài, nắng cố giữ bình yên
|
|
tiengchoitre Thành viên diễn đàn
Kỷ Niệm Vui : ve que Giới tính : Zodiac :
Cung Hoàng Đạo :
Tổng số bài gửi : 28 Điểm hiện có. : 191 Số người thích/Like : 1 Sinh Nhật. : 19/06/1994 Ngày tham gia : 01/06/2012 Tuổi Đời : 29 Châm Ngôn Sống : đã sống là phải mơ
| |
xuyenchi Quản Trị Viên
Kỷ Niệm Vui : co nhieu tien Giới tính : Zodiac :
Cung Hoàng Đạo :
Tổng số bài gửi : 424 Điểm hiện có. : 704 Số người thích/Like : 6 Sinh Nhật. : 22/08/1995 Ngày tham gia : 03/07/2012 Tuổi Đời : 28 Đến từ : Triệu Phong - Quảng Trị Trình Độ Học Vấn : 11/12 Hài Ước : vui
Châm Ngôn Sống : Không thương...Không nhớ...Không mơ mộng
Không buồn...Không chán...Lệ không rơi
Không yêu ai cả...Lòng băng giá
Không nhớ ai cả...Hồn tự do
| |
Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Hãy cho quá khứ ngủ yên! | |
| |
|