amina_dung Quản Trị Viên
Kỷ Niệm Vui : ko có Giới tính : Zodiac :
Cung Hoàng Đạo :
Tổng số bài gửi : 1180 Điểm hiện có. : 27334 Số người thích/Like : 22 Sinh Nhật. : 15/10/1996 Ngày tham gia : 31/03/2012 Tuổi Đời : 27 Đến từ : Tây ninh. Trình Độ Học Vấn : 10/12 Hài Ước : tuỳ lúc
Châm Ngôn Sống : Sống để khóc, sống để biết buồn, sống để biết một lần vui, sống để được yêu, sống để biết yêu, và sống để chờ đợi.........
| Tiêu đề: Xa anh cũng có lẽ là hạnh phúc của em! Tue Aug 21, 2012 7:12 pm | |
| Ước mơ có một ngày ai đó rồi sẽ trở lại, dù sự thật hôm qua không như mình tưởng. Có lẽ giấc mơ em hoài mơ mộng đã vượt qua tầm tay em, nước mắt cũng không thể kéo người em yêu quay về. Trò chơi tình yêu, có phải không anh? Phải chăng đó là sân chơi mà em và anh điều phải tham gia và điều phải tự mang tổn thương cho mình. Em có làm tổn thương anh không? Em không biết!...Nhưng em đã tự làm tổn thương chính mình là điều không thể nào phủ nhận. Tim rất đau như vỡ ra từng mảnh khi đắng sau hạnh phúc là đắng cay. Tình yêu - trò chơi nghiệt ngã!
Một cơn gió nào đó thổi vào giấc mơ như tạo thành cơn giông tố. Đã bao giờ anh thấy đau như em đã từng đau không? Yêu anh, em không hối tiếc! Xa anh, em càng không hối hận...Trái tim xa anh mới không tổn thương, không có ai làm nó thêm đau và rát. Một bát nước trong veo đã dính bụi bẩn thì không thể dùng được nữa. Hạnh phúc như tờ giấy trắng, vừa mỏng manh, vừa yếu đuối và cô độc. Giấy có thể bay, như tình yêu có thể mất đi như tạo hóa đã an bày. Chưa ai làm em đau như anh vậy, khoảnh khắc tim em đau em đã từng căm ghét và hận anh rất nhiều. Có yêu mới có hận, có yêu mới biết giá trị của tình yêu, có yêu mới biết cuộc đời không chỉ có hạnh phúc và nụ cười. Có yêu, mới hiểu được sự gian dối và ngang trái trong tâm hồn con người. Yêu, mới tổn thương và trốn tránh, chạy trốn, vùi vập bản thân mình...
Cái giá phải trả không quá rẻ và nó cũng không quá đắt. Nếu ai đó có thể thay lời nói của con tim thì hay biết mấy. Sẽ không có những đau thương và mất mát, ta chỉ yêu khi cần yêu và xa nhau không luyến tiếc. Nghịch lí là em yêu anh nhưng không thể vui khi anh rời xa. Là vòng tay kỹ niệm, lạnh lẽo trong từng tiếng nấc. Một mình em với tất cả sự đau khổ và tồn thương, gió có thể thổi, cát có thể bay nhưng tình em thì mãi mãi không thể quên được.
Có một bí mật mà đến bây giờ nó thành vô nghĩa đó là " em yêu anh nhiều lắm". Yêu bằng tất cả con tim, nồng nàn hơn anh nghĩ. Nhưng bây giờ em chỉ còn với em ôm niềm đau và nước mắt. Hoàng hôn đi theo con đường xa tít, màn đêm buông xuống như tình ta vào trong vĩ vãng. Yêu anh, hạnh phúc của đời em và có lẽ đó cũng là vết thương mà anh để lại. Có mùa thu nào là vĩnh cữu đâu anh nhỉ? Và không có tình yêu nào là muôn đời, xa anh cũng có lẽ là hạnh phúc của em. |
|