Anh yêu của em à! Em viết cho anh lá thư này muốn cho anh biết rằng em đã yêu anh nhiều, em muốn thành thật với anh về mọi chuyện, em phải thức đêm suy nghĩ lời văn này anh cũng phải hiểu tấm lòng em chứ.
Nhé anh, yêu em mãi luôn nghe anh
Yêu em mãi luôn trong đời
Mối tình ta mãi lâu dài
Và anh sẽ là tia nắng ấm luôn bên em
Cơn gió mát luôn hiền hòa
Ta cùng nhau mãi bước chung đôi trên lối về.
Đó là những lời bài hát mà hầu như ngày nào em nhớ anh em cũng nghe vì em muốn anh bên em mãi mãi mối tình ta sẽ lâu dài như lời bài hát đó. Anh ơi, em không bao giờ có thể rời xa anh được. Em cần anh trong cuộc đời mình. Tình yêu anh bắt đầu từ nỗi lo sợ - sợ em không phân biệt được tình yêu là gì? Sợ em không dành tình yêu thật lòng như anh đã dành cho em. Thật sự lúc đó em chưa có tình cảm với anh nhiều nhưng em linh cảm được ở anh có một cái gì đó rất đặc biệt và em quyết định tìm hiểu nó. Em nhận thấy anh là một người biết hy sinh cho gia đình, một người có suy nghĩ sâu rộng chẳng bù lại cho em. Một người có ý nghỉ non nớt nông cạn nên lúc nào anh củng nhắc nhở dạy bảo em nhiều lắm. Anh đã 30 tuổi, đó là tuổi đi tìm cuộc sống gia đình vậy mà em lại nhắng nhít quá điều đó lại làm anh hay bực, lúc đó em chỉ biết giải thích với anh hết lời thôi.
Dạy con từ thuở còn thơ
Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về.
Em là một người rất chịu lắng nghe có chuyện gì anh cứ nói. Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về mà. Em tin em sẽ là một người vợ người mẹ tốt vì từ trước em đã vạch ra những việc em sẽ làm khi có một mái ấm nhỏ, không gì bằng một tổ ấm của mình cả nhưng còn vấn đề cách ăn nói của em chắc phải nhờ anh chỉ bảo em thêm rồi.
Em yêu anh còn hơn cả bản thân em nữa (Ảnh minh họa)
Yêu nhau nhiều thế nhưng cũng không tránh khỏi những lúc làm cho nhau buồn, vì mình yêu nhau nhiều nên thường hay cãi nhau phải không anh? Không giận không hờn sao biết yêu nhau cần nhau nhiều hơn đúng không anh? Nhưng rồi một ngày giận nhau anh lại nói với em rằng lúc anh nhớ em lắm lúc anh chẳng còn cảm giác gì với em cả anh biết vì lới nói đó mà tới bây giờ em vẫn còn buồn và thấp thỏm không em lo sợ anh đã hết yêu em như trước anh hết nhớ em nữa rồi. Em cảm giác như lúc đầu mà tình cảm của anh dành cho em vậy đó một cảm giác thật khó chịu và bất an ngay cả khi anh ôm em trong vòng tay em vẫn còn lo sợ.
Anh hay nói em điên khi em nói những lời yêu thương anh nhiều lần nhưng có ai khi yêu mà tỉnh táo không anh? Thật sự em không còn đủ tỉnh táo nữa em chỉ biết em yêu anh và em cần anh em muốn được sống bên anh mãi mãi như lúc đầu anh mong muốn vậy đó. Tình yêu của em bây giờ đối với anh lớn lắm em yêu anh còn hơn cả bản thân em nữa. Em coi anh là lí do để sống trên đời này của em, nếu như em mất anh thì cuộc sống còn ý nghĩa gì nữa. Anh là tất cả đối với em là nguồn sống của em.
Khi anh đọc lá thư này em muốn anh làm hai chuyện được không? Em biết em đã giấu anh rất nhiều chuyện và điều đó đã làm anh tổn thương cũng vì em sợ mất anh thôi nhưng em sẽ cố gắng bù đắp lại bằng những gì em có thể làm cho anh. Chừng nào anh sẵn sàng nghe em kể tất cả mọi chuyện từ nhỏ tới lớn của em (mặc dù anh đã biết nhiều chuyện rồi) anh hãy nói với em. Thứ hai em mong anh hiểu em và đập tan ý nghĩ không nhớ em đi nha, đập tan mối bất an trong lòng em nha. Hãy tin em lần này nha anh. Mọi chuyện làm lại từ đầu được không anh? Em sẽ dùng tất cả sự chân thành của em để chinh phục ngược lại anh, để anh cảm nhận được tình yêu của em như anh đã dành cho em vậy đó. Rồi từ từ anh cũng sẽ yêu em nhiều như lúc trước thôi.
Em yêu của anh!