Hanhphuctimdau Thành viên diễn đàn
Giới tính : Zodiac :
Cung Hoàng Đạo :
Tổng số bài gửi : 20 Điểm hiện có. : 202 Số người thích/Like : 0 Sinh Nhật. : 12/12/1992 Ngày tham gia : 03/04/2012 Tuổi Đời : 31 Đến từ : Nỗi buồn hôm qua.
| Tiêu đề: Cảm xúc không tên. Fri Apr 13, 2012 2:13 pm | |
| Một chút buồn, một chút vấn vương và cả tiếc nuối một điều gì đó đã qua. Giờ này đáng lẽ em đang chìm trong giấc ngủ một cách ngon lành, ấy vậy mà hôm nay lại ngồi hí hoáy. Muốn viết một điều gì đó, muốn làm một việc gì đó mà cuối cùng thì chẳng đâu vào đâu. Tâm trạng mang nhiều cảm xúc thật khó gọi tên và diễn tả bằng lời. Một chút buồn, một chút vấn vương và cả tiếc nuối một điều gì đó đã qua. Như là một cơn gió, cuốn những chiếc bay vô định trong không trung. Em muốn nếu là những gì đã qua, những gì không thuộc về em thì cũng sẽ như trôi đi xa. Chẳng muốn vì một chút tiếc nuối mà níu kéo, mà tìm cách giữ lại cho đến khi buồn bã nhận ra rằng càng cố giữ lại càng xa vời vợi. Ai đã từng nói hạnh phúc của mỗi người ở ngay bên cạnh, chỉ cần ta chú ý, ta biết nắm giữ những điều dù chỉ đơn giản và nhỏ bé xung quanh? Ấy vậy mà sao em chưa thấy được? Hay tại lâu nay em cứ mải đi kiếm tìm những nơi xa xôi mà không nhận ra hạnh phúc ngay bên cạnh em? Một cơn gió thoảng qua, một cơn mưa ùa về cũng đủ làm cho em ngẩn ngơ, suy nghĩ. Anh đến và đi cũng trong một chiều mưa anh nhỉ? Mưa cho những kẻ hay mộng mơ như em và để rồi mưa cũng mang anh đi theo, chỉ với một câu nói: “Anh nghĩ chúng mình nên xa nhau một thời gian”. Ừ, thì xa nhau, nhưng cái “một thời gian” ấy là bao lâu hả anh? Em nên hiểu thế nào đây? Chẳng thà anh nói: “ Chúng mình chia tay” có lẽ em sẽ rất buồn, nhưng rồi sẽ chẳng còn hy vọng, chẳng còn nuối tiếc như vậy nữa. Làm sao em có thể quên được ngày đầu tiên, chúng mình cùng trú mưa dưới bến xe bus. Cảm giác như có những cảm xúc vô hình nào đó khi ánh mắt anh nhìn em. Ngay lúc đó, con tim em đã đập rộn ràng, đã chẳng còn nghe theo em nữa thì phải. Rồi chúng mình yêu nhau từ lúc nào anh nhỉ? Có lẽ là qua những buổi chiều rong ruổi,những ngày ngồi trong một quán cafe nào đó với tiếng nhạc du dương và nhìn qua ô cửa kính những hạt mưa xiên xiên, đan vào nhau, rơi lúc nhẹ nhàng, lúc dữ dội. Và chẳng hiểu sao anh lại nói ra lời ấy cũng trong một ngày mưa.Lúc đó chẳng hiểu sao em lại không rơi một giọt nước mắt nào, cũng trong quán cafe quen thuộc, cũng gần khung cửa sổ, ngoài trời cũng mưa và trong lòng em cũng vậy. Ai rồi cũng sẽ trải qua, cảm xúc của một người con gái biết yêu, biết rung động Em đã cố không khóc, không thể để anh thấy em khóc để rồi khi bóng anh mờ dần, khuất dần trong làn mưa giăng giăng trắng xóa nước mắt em cứ thế tuôn rơi. Em chẳng biết sau đó mình đi đâu nữa, chỉ biết đi và khóc, để cho mưa rơi lã chã hòa cùng giọt nước mắt. Mặn chát! Lạnh buốt! Kỉ niệm rồi cũng sẽ qua, anh rồi cũng sẽ vậy. Cho dù em biết sẽ rất lâu, rất lâu nữa, vết thương trong em mới có thể lành hẳn. Nhưng dẫu vậy, thời gian qua em đã thôi không còn khóc khi mưa rơi, không mong chờ và hy vọng và hoài niệm những tháng ngày đã qua. Khẽ vén tấm rèm khung cửa sổ, nắng sớm ban mai đã nhẹ nhàng rải đều tự lúc nào. Em mỉm cười, nụ cười không hẳn của hạnh phúc mà nụ cười của những niềm tin, những hy vọng mới. Người ta nói sau cơn mưa trời lại sáng. Nắng lên làm tan những giọt sương đọng trên lá, khẽ đùa nghịch trên má em và trong lòng em ấm áp đến kỳ lạ. Em sẽ vẫn nhớ về anh, vẫn dành cho anh một chỗ trong trái tim em, nhưng chỉ là một khoảng nhỏ thôi, anh nhé. Một góc đủ để đong đầy những kỷ niệm, những nhớ thương và cả giận hờnnữa. Và em sẽ mỉm cười khi nhìn lại dù không còn anh bên cạnh. Những gì đã qua sẽ là hành trang để em có thể tiếp tục bước đi, vững vàng hơn, tự tin hơn. Đó sẽ chỉ là những cảm xúc đầu tiên trong đời, ai rồi cũng sẽ trải qua, cảm xúc của một người con gái biết yêu, biết rung động. Em sẽ cất giữ tất cả cho riêng mình. Và nắng lên sẽ hong khô tất cả! “Khi nhớ vô hạn một người bạn có thể nghe tiếng người ấy trong mưa, nhìn thấy nụ cười trong nắng, thấy trong gió cái nắm tay nhẹ nhàng, thấy trong không khí có một bước chân vô hình đang tới, thấy trong hoa cúc gương mặt hiền hoà của người ấy... Có lẽ đó là trí tưởng tượng sinh ra từ thương nhớ”. Vậy đấy! Trời có lúc nắng rồi cũng có lúc mưa, ai rồi sẽ có những lúc vui, lúc buồn. Tất cả rồi ai cũng sẽ phải trải qua và phải tự tin để bước tiếp. Sau cơn mưa bầu trời trong vắt lạ thường. Ngoài kia nắng vàng nhẹ nhàng rải đều khắp nơi, mặt trời lên. Ấm áp! St |
|
ngoc_nhi Thành viên VIP
Kỷ Niệm Vui : ♥♠•◘○☺♥♥ Giới tính : Zodiac :
Cung Hoàng Đạo :
Tổng số bài gửi : 1040 Điểm hiện có. : 15179 Số người thích/Like : 15 Sinh Nhật. : 26/04/1995 Ngày tham gia : 25/05/2012 Tuổi Đời : 29 Đến từ : Đồng Nai Trình Độ Học Vấn : THPT Hài Ước : BT
Châm Ngôn Sống : CUỘC SỐNG KHÔNG PHẢI LÚC NÀO CŨNG CÓ MÀU HỒNG MUỐN THẤY CẦU VỒNG PHẢI BIẾT CHẤP NHẬN NHỮNG CƠN MƯA
| Tiêu đề: Re: Cảm xúc không tên. Sun May 27, 2012 7:53 am | |
| “Khi nhớ vô hạn một người bạn có thể nghe tiếng người ấy trong mưa, nhìn thấy nụ cười trong nắng, thấy trong gió cái nắm tay nhẹ nhàng, thấy trong không khí có một bước chân vô hình đang tới, thấy trong hoa cúc gương mặt hiền hoà của người ấy... Có lẽ đó là trí tưởng tượng sinh ra từ thương nhớ”. Vậy đấy! Trời có lúc nắng rồi cũng có lúc mưa, ai rồi sẽ có những lúc vui, lúc buồn. Tất cả rồi ai cũng sẽ phải trải qua và phải tự tin để bước tiếp. Sau cơn mưa bầu trời trong vắt lạ thường. Ngoài kia nắng vàng nhẹ nhàng rải đều khắp nơi, mặt trời lên. Ấm áp! thích câu này ________________________________________________ Hai năm rồi anh có còn nhớ Trái tim em đang bừng tình giấc Vẫn rộn ràng thấp thỏm không yên Em sợ một mai trời sẽ sáng Đôi chân em lẻ bước trên đường |
|